Thứ Tư, 5 tháng 1, 2011

Mác 16:1-8: "NGÀY TẠO NÊN SỰ KHÁC BIỆT"



Mác 16:1-8
NGÀY TẠO NÊN SỰ KHÁC BIỆT
Phần giới thiệu
: Tôi luôn lấy làm lạ, sao cuộc sống lại thay đổi nhanh như thế! Có nhiều thứ ngày hôm nay như thế nầy, qua ngày sau thì chúng hoàn toàn khác hết. Ngày nay thì hai vợ chồng có mặt ở đây, qua ngày sau thì họ đã chia tay rồi. Ngày nay bạn nghĩ mình chẳng sao hết, qua ngày sau thì bạn khám phá ra mình có bịnh nặng. Ngày nay mọi sự trong đời sống của bạn rất suông sẻ, qua ngày sau mọi sự chẳng còn là gì cả. Ngày hôm nay rõ ràng chẳng có hy vọng gì cho hoàn cảnh của bạn, qua ngày sau thì nan đề của bạn đã được quyết toán. Sự thực cho thấy nhiều đổi thay có thể diễn ra chỉ trong một ngày mà thôi.
Một ngày tạo ra sự khác biệt, thực như thế! Như thế còn chưa thực cho bằng ngày Chúa Jêsus sống lại từ kẻ chết nữa. Khi thi thể của Chúa Jêsus được đem đặt vào ngôi mộ bởi Giôsép người Arimathê và Nicôđem trong ngày Ngài bị đóng đinh trên thập tự giá, đó là một ngày tối tăm và kinh khiếp. Giống như mặt trời lặn xuống trong đêm đó, cũng một thể ấy cho mọi ước mơ của các môn đồ cùng những kẻ đi theo Chúa.
Mác là tác giả sách Tin Lành duy nhứt nói tới ngày sabát tối tăm, thê lương đã có giữa ngày Chúa Jêsus chịu chết và ngày Ngài sống lại từ kẻ chết. Tôi dám chắc đây là một ngày thật dài, thật tội nghiệp cho tất cả những ai yêu mến và đi theo Chúa Jêsus.
Thế nhưng, đúng là sự khác biệt mà một ngày có thể tạo ra! Mác đưa chúng ta qua ngày thứ Bảy thê thảm ấy đến ngày Chúa nhật vinh hiển, khi ấy thế gian được thay đổi cho đến đời đời.
Tôi muốn chúng ta nhìn vào các biến cố trong ngày đầu tiên của Chúa đó, ngày mà Chúa Jêsus sống lại từ kẻ chết. Tại sao ngày ấy lại quan trọng như thế chứ? Ngày ấy là quan trọng vì các biến cố trong ngày ấy đã tạo ra một sự khác biệt trong từng ngày đã và sẽ nối theo sau ngày ấy. Ngày ấy tạo ra một sự khác biệt vì những gì đã xảy ra trong ngày ấy có ảnh hưởng trên nhiều người trong phòng nhóm nầy. Ngày ấy là quan trọng vì những điều đã xảy ra trong ngày ấy có thể tạo ra một sự khác biệt trong đời sống của bạn hôm nay.
Chúng ta hãy nhìn vào các biến cố đã xảy ra tại ngôi mộ kia ở ngoài thành Jerusalem vào buổi sáng Đức Chúa Jêsus Christ sống lại từ kẻ chết. Tôi muốn rao giảng về tư tưởng: Một Ngày Tạo Ra Sự Khác Biệt. Tôi muốn ngày ấy tạo ra một sự khác biệt trong đời sống của bạn!
I. CHỨC VỤ YÊU THƯƠNG (các câu 1-3)
A. Mong ước của họ (câu 1) – Ba người đàn bà được nhắc tới trong mấy câu nầy, họ đã tuân giữ ngày sabát tối tăm, thật dài. Họ đã nghỉ ngơi ở nhà như đã được luật pháp dạy dỗ. Ngày trước đó, họ đã chứng kiến cái chết của Chúa Jêsus. Họ đã chứng kiến khi thi thể của Ngài được đem đặt vào trong mộ địa và hòn đá đã được lăn chặn lối vào mộ có thi thể của Ngài ở bên trong, Mác 15:46-47. Khi mặt trời lặn, ngày sabát bắt đầu, mấy người đàn bà nầy trở về nhà họ để chờ đợi.
Khi ngày sabát kết thúc, vào ngày thứ Bảy lúc mặt trời mọc, họ ra khỏi nhà mình, đi vào thành và mua “thuốc thơm” đặng “xức” xác Chúa Jêsus. Giôsép người Arimathê và Nicôđem đã quấn thi hài bằng vải gai mịn và đổ hương liệu trên thi thể. Dầu thơm mà mấy người đàn bà nầy dự tính sử dụng sẽ góp phần vào mục đích che phủ mùi của sự thối rửa.
Vì vậy, họ đi ra vào tối thứ Bảy và lo mua sắm. Dự tính của họ là đi đến mộ sáng hôm sau và thể hiện một hành động yêu thương và phục vụ lần sau cùng cho Đức Chúa Jêsus Christ. Đối với họ, đây là cách kết thúc liên quan đến sự chết của Ngài.
B. Sự tin kính của họ (câu 2) – Trong xã hội thời ấy, hầu hết mọi người đều thức dậy trước bình minh, vào khoảng 5:30 sáng. Rõ ràng là mấy người đàn bà nầy đã dậy sớm hơn giờ đó. Họ đã thức giấc từ giường ngủ của họ, cùng nhau thu thập các thứ hương liệu rồi lên đường đi từ thành Bêthany, là nơi họ sinh sống, đến với ngôi mộ nằm ở ngoài thành Jerusalem. Đây là chuyến đi khoảng 2 dặm đường.
Tình yêu và sự tin kính của họ đối với Đức Chúa Jêsus Christ được thấy rõ trong công việc đượm tình yêu thương nầy. Họ đã nát lòng về cái chết của Ngài và họ đang trong sự vội vã để đến với Ngài hầu cho họ có thể phục vụ Ngài lần sau cùng.
C. Những điều họ hồ nghi (câu 3) – Khi họ đi rồi, họ cứ trò chuyện về hòn đá chặn cửa mộ. Trời vừa tờ mờ sáng sau khi họ mua các thứ hương liệu để xức cho thi thể của Chúa. Rốt lại, ngôi mộ bị đóng ấn bằng cách lăn hòn đá lớn chặn nơi cửa. Theo một ước tính, hòn đá nầy có thể nặng tới 1.000 cân Anh. Mấy người phụ nữ nầy không thể tự mình dời nổi hòn đá ấy, và họ biết rõ điều đó. Họ đang lo về việc ấy.
Họ cũng không nhớ tới sự thực các cấp lãnh đạo Do thái đã thuyết phục Philát về các môn đồ của Chúa sẽ tìm cách cướp lấy thi thể của Chúa. Người Do thái tin các môn đồ sẽ lấy xác đi rồi cho rằng Chúa Jêsus vẫn còn sống. Vì vậy, họ yêu cầu Philát đặt các lính canh Lamã tại ngôi mộ và đóng ấn ngôi mộ với con dấu chính thức của Philát. Philát đã làm theo lời yêu cầu nầy cho người Do thái, Mathiơ 27:62-66. Nếu như họ nhìn biết như thế, nổi sợ của họ còn mạnh mẽ hơn khi họ đang trên đường đến với ngôi mộ đó.
(Lưu ý: Khi mấy người đàn bà nầy trên đường đến với ngôi mộ vào sáng hôm ấy, họ đầy dẫy với buồn rầu và sợ hãi. Họ không đi đến đó đặng tìm kiếm một Chúa hằng sống, họ đang tìm một thi hài đã chết lạnh. Có phải bạn biết đâu là nan đề của họ không? Nan đề, ấy là họ vẫn đang sống trong ngày thứ Bảy!
Khi ngày thứ Bảy đáng sợ ấy vừa ló dạng, mọi sự họ có thể nhìn thấy là những di tích tan tác mọi mơ ước của họ. Mấy người đàn bà nầy, cùng với tất cả các môn đồ của Chúa, đã đặt mọi sự họ tin tưởng và lòng tin cậy của họ nơi Chúa Jêsus. Họ tin rằng Ngài là Đấng Mêsi. Họ tin rằng Ngài là Đấng sẽ làm ứng nghiệm mọi lời tiên tri xưa kia. Họ tin rằng Ngài là Đấng sẽ lên làm Vua xứ Israel. Họ tin rằng Ngài sẽ thiết lập Vương Quốc của Đức Chúa Trời ở trên đất. Tất cả mọi hy vọng của họ về cuộc sống và cõi đời đời đều được gói ghém lại trong những gì họ đã tin tưởng nơi Chúa Jêsus.
Thế rồi, mọi mơ ước đẹp đẽ nhất đã vụn nát dưới đất giống như bụi đất khi họ đứng đó tại thập tự giá mà nhìn Ngài gục chết. Đức tin đổi thành đau buồn, và buồn rầu đổi thành vô vọng khi họ nhìn thấy thi thể tan nát của Ngài được đưa xuống khỏi thập tự giá rồi đem đặt vào trong ngôi mộ ấy. Khi hòn đá kia được lăn chặn cửa mộ, đó là một câu nói kết thúc vang lên. Hòn đá ấy nói: “Thôi hết rồi! Thôi hết rồi! Thôi hết rồi! Chẳng còn có hy vọng nữa rồi! Chẳng còn có tương lai gì nữa hết! Chẳng có sự cứu rỗi chi cả! Chẳng có một Vương quốc nào cả! Jêsus đã chết! Thôi hết rồi!”)
(Lưu ý: Nếu câu chuyện nói tới Chúa Jêsus kết thúc với Ngài bị đem chôn trong ngôi mộ và với hòn đá lăn chặn cửa mộ, sẽ chẳng có hy vọng gì cho hôm nay. Phaolô nói: “Nếu chúng ta chỉ có sự trông cậy trong Đấng Christ về đời nầy mà thôi, thì trong cả mọi người, chúng ta là kẻ khốn nạn hơn hết” I Côrinhtô 15:19).
Và, đấy là chỗ mà nhiều người đang tại vị trong thời của chúng ta. Họ đang sống vào ngày thứ Bảy, và thậm chí họ không biết rằng ngày Chúa nhật đang tới đến! Con người di động qua thế gian nầy bị trói buộc bởi tội lỗi của họ, Êphêsô 2:1-3. Họ di động qua thế gian nầy mà quên bẳng đi Đức Chúa Trời là Đấng hằng sống để cứu lấy họ, Rôma 1:18-21. Họ di động qua thế gian nầy mà chẳng có sự vui mừng, không có sự bình an, chẳng có hy vọng, bị bẫy trong tội lỗi của họ và đã hướng tới Địa Ngục. Nan đề với đại đa số con người, ấy là họ còn đang bị trói buộc trong ngày thứ Bảy. Họ sống trong bóng tối tăm của tội lỗi, sự băng hoại và không ý thức được niềm vui khôn tả xiết và sự vinh hiển dẫy đầy sẽ thuộc về họ một khi họ chỉ nhìn biết rằng ngôi mộ kia đang trống không, Chúa Jêsus hiện đang sống và họ sẽ được giải cứu khỏi vòng nô lệ cùng bóng tối tăm của tội lỗi họ).
I. Chức vụ yêu thương
II. SỨ ĐIỆP NÓI TỚI SỰ SỐNG (các câu 4-6)
(Minh họa: Khi mấy người đàn bà nầy đến tại ngôi mộ, nổi sợ hãi đã được thay đổi thành kinh ngạc. Mác ghi lại “khi ngó xem”. Khi họ đang hướng tới ngôi mộ, đầu họ cúi xuống, hai mắt của họ nhìn xuống vì cớ họ buồn chán lắm. Khi họ đến gần ngôi mộ, họ nhướng mắt lên thì thấy hòn đá to kia đã được lăn ra khỏi cửa mộ và con đường vào trong mộ đang rộng mở.
Họ không biết rằng trước khi họ đến vào buổi sáng hôm ấy, đã có một “trận động đất lớn lắm” và thiên sứ đã đến nơi mộ rồi dời hòn đá đi. Họ không biết rằng trận động đất và sự hiện ra của thiên sứ đã gây sợ hãi cho mấy tên lính canh Lamã và họ đã trốn khỏi nơi ấy trong sợ hãi, Mathiơ 28:2-4.
Mọi sự họ nhìn thấy là ngôi mộ mở toang ra và họ lại sợ điều tệ hại nhất. Chắc chắn là họ lo rằng kẻ thù của Chúa đã đem thi thể của Ngài đi. Có lẽ họ bị phủ lút với nổi sợ mới, rằng thi thể của Chúa sẽ bị đem làm trò sỉ nhục còn lớn lao hơn thi thể ấy đã từng trải nghiệm nữa. Sau khi nhìn thấy hòn đá được lăn ra khỏi đó đã làm cho tấm lòng họ ấm lên, vì vậy họ đã chạy hết phần đường còn lại đến mộ để xem cho biết.
Khi họ vào trong mộ rồi, họ thấy “một người trẻ tuổi ngồi bên hữu”. Ngài ăn mặc thật lạ lùng. Chúng ta biết từ các câu chuyện Tin Lành khác rằng đây không phải là một người trẻ tuổi bình thường đâu. Cá nhân nầy là một thiên sứ! Thiên sứ nầy bắt đầu phán với mấy người đàn bà. Ngài có một sứ điệp dành cho họ. Đây là sứ điệp đã được ấn định để giúp cho họ thôi đừng sống trong ngày thứ Bảy nữa. Đây là một sứ điệp đã được ấn định để giúp cho họ kinh nghiệm quyền phép của ngày Chúa nhật trong đời sống của họ. Chúng ta hãy cùng nhau xem qua sứ điệp đó).

A. Một sứ điệp bình an (câu 6a) – Ngài bảo họ: “đừng sợ chi”. Khi họ nhìn thấy thiên sứ, họ đã bắt sợ hãi. Từ ngữ “sợ” sát nghĩa có ý nói “bị kinh khiếp ụp lấy”. Họ nhìn thấy thiên sứ và họ bị phủ lút với sợ hãi. Nhưng, Ngài phán với họ và hiến cho họ một sứ điệp bình an. Ngài bảo họ rằng chẳng nhất thiết phải lo sợ nữa. Mọi việc không phải như họ nhìn thấy ở bề mặt đâu. (Minh họa: Mọi sự không phải là thế đâu! Chẳng có gì tồi tệ như lý trí, tấm lòng của bạn, ma quỉ đang nói cho bạn biết như thế!)
B. Một sứ điệp đầy năng quyền (câu 6b) – Ngài nói cho họ biết rằng Ngài biết lý do tại sao họ đi đến đó. Ngài biết họ đến đặng tìm kiếm thi thể của Chúa Jêsus. Ngài khẳng định mọi điều họ biết rõ rồi. Chúa Jêsus đã bị “đóng đinh trên thập tự giá”. Ngài đã chết. Họ không bị dối gạt bởi những gì họ trông thấy. Họ thực sự nhìn thấy Chúa Jêsus bị đóng đinh trên một cây thập tự. Họ thực sự nhìn thấy huyết Ngài khi nó tuôn ra từ thân thể của Ngài. Họ thực sự nhìn thấy Ngài trút linh hồn. Họ thực sự nhìn thấy Ngài gục chết.
Ngài muốn họ nhìn biết tiếng kêu của Ngài “mọi sự đã được trọn!” không có nghĩa là Ngài đã xong đời rồi đâu! Ngài đã chết, nhưng Ngài không chết luôn! Tiếng kêu đầy vui mừng là: “Ngài đã sống lại rồi!” Thiên sứ muốn họ phải nhìn biết rằng quyền lực của sự chết đã bị nuốt mất bởi quyền phép sự sống lớn lao hơn! Thiên sứ muốn họ phải nhìn biết rằng ngôi mộ trống của Chúa không phải là chốn thất vọng và thất bại. Ngôi mộ trống ấy là một nơi của sự vinh hiển, một nơi của quyền phép và một nơi của hy vọng.
(Minh họa: Sự thực là, nếu Đức Chúa Jêsus Christ đã gục chết trên thập tự giá mà không sống lại từ kẻ chết, mọi sự chúng ta sống và tin theo trong vai trò Cơ đốc nhân sẽ rơi vào chỗ luống nhưng tuyệt đối, Minh họa: I Côrinhtô 15:12-20.
1. Đấng Christ chẳng sống lại (câu 13)
a. Ngài đã chết trong hư không, Rôma 4:24; 5:10
b. Ngài nói dối, Mathiơ 16:21; 12:40
c. Ngài chẳng có quyền phép chi để cứu, và Ngài chẳng thể cứu được ai hôm nay!
2. Sự giảng dạy của chúng ta ra luống công (câu 14) - (Minh họa: một lời nói dối trọng đại!) (Chúng ta chẳng thể giúp được ai, hết thảy sẽ vào địa ngục!)
3. Đức tin chúng ta ra vô ích (câu 14) – Mọi sự chúng ta làm, sự cầu nguyện, học hỏi, làm chứng, sinh hoạt, hy vọng, nên thánh, ngợi khen đều là luống công!
4. Tất cả Cơ đốc nhân đều là hạng người dối trá (câu 15) – Sự làm chứng của chúng ta đều là giả dối, về mặt lý trí chúng ta đã bị rối loạn!
5. Hết thảy chúng ta đều bị hư mất trong tội lỗi (câu 17) - Rôma 10:9; 5:10 Ill. Hêbơrơ 7:25. Một Cứu Chúa chết chẳng thể cứu được ai cả!
6. Những người thân quá cố của chúng ta bị hư mất đời đời (câu 18) – Hết thảy họ đã chết và đang nằm trong lòng đất, hay trong Địa Ngục hôm nay!
7. Chúng ta đáng thương hơn hết (câu 19) – hết thảy chúng ta đều là dại dột, xây dựng đời sống và mọi hy vọng của mình trên thi thể của một người đã chết. Hết thảy chúng ta đều bị bó buộc ở địa ngục.
8. Chúa Jêsus đã sống lại (câu 20) – Và vì Ngài đang sống, mọi sự tiêu cực biến thành tích cực. Ngài có quyền cứu rỗi linh hồn. Ngài có quyền ban cho chúng ta sự sống của Ngài. Ngài có quyền thay đổi chúng ta từ loài thọ tạo bẩn thỉu ra giống với ảnh tượng của Ngài vì cớ sự vinh hiển của Ngài
Chúa Jêsus đang sống, y như thiên sứ đã nói! Đấy là sứ điệp mà mấy người đàn bà kia cần phải nghe vào sáng Chúa nhật ấy và đó là sứ điệp mà bạn cần phải nghe biết vào sáng Chúa nhật nầy!)
C. Một sứ điệp với minh chứng (câu 6c) – Sau khi nói cho mấy người đàn bà biết rằng Chúa Jêsus đã sống lại từ kẻ chết, thiên sứ mời họ nhìn vào nơi mà thi thể đã nằm. Khi họ nhìn vào, Kinh thánh cho chúng ta biết những thứ họ đã nhìn thấy ở Giăng 20:6-7. Họ đã nhìn thấy vải liệm quấn quanh thân thể, vẫn còn nằm ở đó, không bị xáo lộn, giống như thể thi hài đã đi xuyên qua chúng vậy. Họ đã nhìn thấy cái khăn liệm trùm đầu đã gấp lại, được đặt ở một bên. Họ đã nhìn vào một cảnh tượng trật tự và yên tĩnh tuyệt đối.
Đây chẳng phải là loại bối cảnh mà họ sẽ chứng kiến nếu như người ta đến lấy hay di dời thi thể đi. Sứ điệp từ ngôi mộ trống ấy cho thấy Chúa Jêsus đang sống! Trong 2.000 năm, phái phê bình đã tìm cách chứng minh sự sống lại không diễn ra. Họ đã bịa ra từng loại lý thuyết có thể hình dung được về ngôi mộ trống. Từng lý thuyết họ đưa ra bị tan thành từng mảnh vụn do sự làm chứng của ngôi mộ trống ấy!
Nếu người Do thái có một thi hài, họ đã tạo ra nó khi các môn đồ khởi sự rao giảng về sự sống lại. Nếu các môn đồ đã lấy thi hài ấy, họ sẽ không chịu chết vì một lời nói dối. Thi hài mất đi đó luôn luôn là bất khả thi cho phái phê bình thắng hơn. Thi thể của Ngài đã mất đi vì Ngài đang sống! Chúa Jêsus đã bước ra khỏi ngôi mộ vào sáng hôm ấy trong sự đắc thắng đời đời đối với sự chết và mồ mả!
(Lưu ý: Ngôi mộ trống ấy vẫn còn được rao giảng hôm nay! Ngôi mộ ấy vẫn còn nói cho thế gian nầy biết rằng Chúa Jêsus hiện đang sống và Ngài có quyền cứu hết thảy những ai chịu đến với Ngài bởi đức tin, Hêbơrơ 7:25. Quí bạn ơi, nếu bạn vẫn còn bị bẫy trong bóng chết và bóng tối tăm của tội lỗi mình, cho phép tôi nói cho bạn biết rằng bạn không nên ở mãi trong tình trạng đó mà chi. Chúa Jêsus đang sống hôm nay và Ngài có thể cứu bạn ra khỏi ngày thứ Bảy của tội lỗi bạn rồi chuyển bạn sang ngày Chúa nhật của đời mới đấy.
Sứ điệp nói tới ngôi mộ trống đã lăn hòn đá khỏi cửa lòng của mấy người đàn bà lo buồn, khổ sở kia. Sứ điệp ấy đem họ ra khỏi bóng u ám của thất bại mà vào sự vinh hiển của sự sống. Sứ điệp ấy có thể thực hiện y như thế cho bạn nữa đấy! Hãy lắng nghe sứ điệp ấy và ấp ủ nó hôm nay! Nguyện Đức Chúa Trời lăn hòn đá ra khỏi tấm lòng của bạn. Hãy đến với Chúa Jêsus mà được cứu. Hãy đến với Chúa Jêsus và hãy để Ngài thay đổi đời sống của bạn hôm nay!)
I. Chức vụ yêu thương
II. Sứ điệp nói tới sự sống
III. SỨ MỆNH GIẢI PHÓNG (các câu 7-8)
A. Một mạng lịnh (câu 7) – Thiên sứ đưa họ ra khỏi ngôi mộ đặng đem sứ điệp đến cho các môn đồ của Chúa. Mấy người đàn ông kia đầy dẫy với sợ hãi và họ đang lẫn trốn, Giăng 20:19, nhưng Đức Chúa Trời muốn họ phải biết rõ Chúa Jêsus hiện đang sống. Chẳng cần gì phải sợ cả! Có sự vui mừng. Có hy vọng rồi. Ngay cả Phierơ, là người mới vừa chối Chúa đó, đã được chọn. Chúa muốn Phierơ nhìn biết rằng ông cũng được yêu thương nữa.
Ba người đàn bà đến với ngôi mộ sáng hôm ấy đã có lòng lo về việc lăn hòn đá ra khỏi mộ. Họ không biết sự ấy, nhưng Đức Chúa Trời sắp sửa sử dụng họ để vô số hòn đá ra khỏi tấm lòng của hàng triệu người. Họ là những người đầu tiên lo rao giảng các tin tức tốt lành nói tới ngôi mộ trống đó!
B. Một sự thay đổi (câu 8) – Họ đến ngôi mộ ấy với sự buồn rầu ở trong lòng và họ rời khởi đó với một tâm trạng khác. Kinh Thánh chép rằng họ “run sợ sửng sốt”. Cụm từ ấy đề cập tới một “sự đổi ý”. Những gì họ đã nhìn thấy và đã nghe tại ngôi mộ trống đúng ra đã “thổi bùng lý trí của họ”. Sự việc gần như là vượt quá trí hiểu của họ.
Cụm từ ấy có ý tưởng “bị phủ lút với nổi sợ có bản chất tôn giáo”. Nói khác đi, mọi sự họ gặp gỡ tại ngôi mộ trống không phải là điều họ trông mong khi họ đi đến đó. Nhưng, những gì họ gặp gỡ đã làm thay đổi đời sống họ, rồi thay thể nổi buồn của họ bằng nhận thức phủ lút về quyền phép của Đức Chúa Trời. Họ biết rõ giờ đây họ là một phần của phép lạ cả thể và họ đã bỏ chạy đi hầu thuật lại cho nhiều người khác biết về Chúa phục sinh của họ!
C. Các hậu quả – Mác cho chúng ta biết họ không nói về những điều họ đã thấy và nghe với bất cứ ai trên đường. Chúng ta biết từ các trước giả Tin Lành khác rằng họ đã chạy đi để tìm các môn đồ rồi thuật lại cho họ biết, Mathiơ 28:8; Giăng 20:1. Những tin tức nầy cũng đã tác động vào các môn đồ. Phần nhiều người trong số họ đã chạy ra mộ. Kinh thánh cho chúng ta biết rằng Giăng đã nhìn vào trong rồi thấy bằng chứng, và rồi ông đã tin theo, Giăng 20:8. Vào cuối ngày ấy, Chúa Jêsus đã hiện ra cho nhiều môn đồ thấy.
Sứ điệp nói tới mấy người đàn bà nầy đã khiến cho nhiều hòn đã bị lăn xa. Vì cớ sự làm chứng của họ, nhiều người đã được đem ra khỏi bóng tối tăm của ngày thứ Bảy rồi bước vào sự lạ lùng vinh hiển của ngày Chúa nhật!
(Lưu ý: Đấy là quyền phép của sự sống lại. Khi sự sống lại trước tiên được gặp gỡ và tin theo, nó đầy dẫy tấm lòng với sự sửng sốt. Khi sự sống lại của Chúa được đức tin vòng tay ôm lấy, sự ấy đem lại một thay đổi trong đời sống của người nào tiếp nhận lẽ thật của nó. Khi sự chết và sự sống lại của Chúa Jêsus, những điều ấy là Tin Lành, I Côrinhtô 15:3-4; Rôma 4:25, được đức tin vòng tay ôm lấy, một sự sanh lại liền diễn ra. Tội nhân biến thành thánh đồ. Con cái của ma quỉ trở thành con cái của Đức Chúa Trời. Một tạo vật mới được sanh ra, Giăng 3:3; II Côrinhtô 5:17. Một đời mới hít thở từng hơi sống đầu tiên của nó.
Đời mới ấy chưa phải là trọn vẹn đâu, song nó rất khác biệt. Đó là một đời sống mà Đấng Christ đang sống qua, Galati 2:20; Giăng 7:37-38. Đây là một đời sống phấn đấu để nhìn biết Đức Chúa Trời và quyền phép của Đấng Christ phục sinh, Philíp 3:9-10. Đây là một đời sống không còn thỏa mãn với những ngày thứ Bảy nữa. Đây là một đời sống ao ước mọi sự vinh hiển của ngày Chúa nhật phải rất thực cho từng ngày một! Đây là một đời sống không thể giữ mãi những tin tốt lành cho chính mình. Nó phải nói cho nhiều người khác biết vì nó muốn nhiều người khác nhiều người khác phải có những điều mà nó đang tận hưởng.
Đấy là quyền phép của ngôi mộ trống. Nó có quyền lăn hòn đá đi trong nhiều đời sống. Nó có quyền giải cứu chúng ta ra khỏi ngày thứ Bảy chết chóc của chúng ta. Nó có quyền giúp chúng ta sống trong ngày Chúa nhật đắc thắng của Ngài!)
Phần kết luận: Đúng vậy, một ngày tạo ra sự khác biệt! Vào ngày thứ Bảy mọi sự dường ảm đạm, trơ trọi và chết chóc. Vào ngày Chúa nhật, mọi sự đã thay đổi cho đến đời đời! Vào ngày Chúa nhật, hòn đá đã bị lăn đi và thế gian không còn y như thế nữa.
Vào ngày Chúa nhật, một số tín đồ trong tình trạng vật vã có các hòn đá được lăn ra khỏi tấm lòng của họ. Họ đã nghe được các tin tốt lành nói rằng Chúa Jêsus hiện đang sống. Họ đã tin theo sứ điệp ấy và nó làm thay đổi đời sống của họ. Họ đã chia sẻ sứ điệp ấy với nhiều người khác, là những kẻ còn bị bẫy trong bóng chết và bóng tối tăm của những ngày thứ Bảy nọ. Phần nhiều người trong số ấy đã tin theo và hòn đá đã được lăn xa khỏi tấm lòng của họ. Họ đã được cứu và khởi sự tận hưởng ngày Chúa nhật vinh hiển trong sự hiện diện của Ngài.
Sứ điệp vẫn còn vang lên hôm nay. Tôi đã nghe sứ điệp ấy một ngày kia. Tôi đã tin theo và tôi được biến đổi từ một ngày thứ Bảy chết chóc, u buồn, tối tăm sang trải nghiệm tuyệt vời, vinh hiển của ngày Chúa nhật. Tôi đã nhìn thấy nhiều người khác đã được giải phóng và tôi đang chia sẻ sứ điệp ấy với bạn hôm nay.
Sao chứ? Một số người trong các bạn vẫn còn sống trong ngày thứ Bảy ư!?! Các bạn chẳng có hy vọng đâu. Các bạn đang dãy chết trong quá phạm và tội lỗi của mình đấy. Nếu các bạn gục chết trong tình trạng đó, các bạn sẽ chết trong sự hư mất và các bạn sẽ đi thẳng đến Địa Ngục. Tôi có mặt ở đây để nói cho các bạn biết rằng các bạn không phải sống trong tình trạng ấy mà chi. Chúa có quyền lăn xa hòn đá ra khỏi tấm lòng của các bạn. Ngài có quyền dẫn bạn ra khỏi bóng tối tăm mà bước vào chỗ sáng láng của Ngài; ra khỏi bóng chết của bạn mà bước vào sự sáng của Ngài.
Giống như Ngài đã làm cho Laxarơ sống lại từ kẻ chết, Giăng 11, Chúa Jêsus có thể làm y như thế cho các bạn đấy. Bạn không muốn được cứu sao? Bạn không muốn được giải phóng ra khỏi ngày thứ Bảy chết chóc, thất bại, u ám, tối tăm và kinh nghiệm ngày Chúa nhật bình an, vui mừng và cứu rỗi của Ngài sao? Nếu Ngài đang đứng ngoài mộ địa của bạn hôm nay, và Ngài đang kêu gọi, làm ơn hãy đến với Ngài ngay bây giờ đi. Hãy đến và được cứu. Hãy bỏ ngày thứ Bảy lại sau lưng, rồi hãy đến để nhận lấy mọi sự mà ngày Chúa nhật sẽ cung ứng cho!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét